Bài: Thi Hữu Trống Đồng News & Hình minh họa: trongdonglife.com
LGT: Chúng ta đang ở giữa mùa Thu trên đất Mỹ. Nhiều thành phố, nhiều tiểu bang mùa nầy phong cảnh thật đẹp. Ngoài đường phố, cây đổi màu, lá vàng rụng đầy; người có tâm hồn thơ tha hồ phóng bút. Mục Thơ kỳ nầy sẽ tập trung vào chủ đề THU, chỉ đặc biệt hai bài mở đầu và kết thúc thì chủ đề hơi Liberal, hơi thoáng một chút với những nét độc đáo riêng của mỗi bài. Bài mở đầu của Cụ Thân Trọng Lư đặc biệt bởi vì tác giả đã ở vào độ tuổi giữa thập niên 80 và đây là bài thơ Đường đầu tiên của Cụ làm từ năm 1956 – vậy mà “Lưu Bút” đã có lời hay ý đẹp và các cặp câu 3-4;5-6 đối nhau thật chặt chẽ. Riêng bài kết thúc là “Món Nợ Đôi Bàn Tay” của Donry Nguyễn cũng lại quá đặc biệt bởi vì đố ai là người “đa tình trọng nghĩa”, nhất là những người sanh cùng thời cùng hoàn cảnh mà đọc xong không thấy lòng dạt dào xúc động?!!! Còn lại là những thi phẩm của Thanh Tâm, TN Thu Dung, Linh Phương, Ngân Hà Nguyễn và Nhóm Văn Thơ Lưu Dấu Kỷ Niệm qua những bài do gợi cảm từ mùa Thu hoặc Xướng-Họa về Thu – mỗi bài đều có những nét độc đáo riêng. Mời bạn đọc hãy cùng pha những bình trà thơm thật nóng ấm để vừa uống trà vừa thưởng thức những vần thơ nồng nàn dưới đây. BBT/trongdonglife.com
=====
Thơ Thân Trọng Lư
*Lưu Bút
Tạo hóa bày ra chuyện lạ kỳ,
Khi thì sum họp, lúc chia ly
Thu sang đoàn tụ, dần dần đến
Hè lại phân kỳ, bước bước đi.
Xa cách bạn vàng, tình lộ mặt,
Nhớ nhung mắt biếc, lệ tràn mi.
Mai đây tôi, bạn xa rồi nhỉ!
Kỷ niệm vần thơ để gắn ghi.
T.T. Lư/Bài thơ Đường đầu tay, Hè 1956
==========
Thơ Thanh Tâm

*Phai Màu Thời Gian
Thu về cho lá rơi đầy
Tìm trong kỷ niệm tháng ngày có nhau
Cuộc đời rồi cũng qua mau
Tóc xanh rồi cũng phai màu thời gian…
Tình xưa thôi cũng lỡ làng
Nhớ nhung chi nữa bẻ bàng duyên xưa
Mua rơi từng hạt nhặt thưa
Giọt ngâu tháng bảy cho vừa nhớ thương
Sương đêm lóng lánh còn vương
Trăng khuya chênh chếch đêm trường quạnh hiu.
Thanh Tâm, Mùa Thu 2010
*Thu Hát
Nghe trong gió chừng như Thu đang hát
Cung bậc buồn rung khẽ lá vàng rơi
Trời vẫn xanh một màu xanh ngăn ngắt
Đôi chim bay xa tít tận chân trời
Vẫn là ta bao nỗi buồn diệu vợi
Biết cùng ai san sẻ nỗi vơi đầy
Thu vẫn hát bao lời ca tình tự
Gió mãi ru dỗ giấc mây ngàn bay
Nước vẫn đổ từ sông ra biển rộng
Rồi cũng quay về con lạch quê hương
Thu viễn xứ lá vàng rơi ngập lối
Bước lãng du ngàn dặm mãi luyến thương!
Thanh Tâm, Cali. Mùa Thu 2025
==========
*Thơ Nhóm Văn Thơ Lưu Dấu Kỷ Niệm với những bài Xướng – Họa từ Cảm Hứng về Mùa Thu
+Xướng: Thu Sang

Gió lạnh chiều đưa quyện cuối đàng
Bên trời báo hiệu tiết Thu sang
Cô em ngơ ngẩn nhìn mây biếc
Chú nhỏ say sưa nhặt lá vàng
Chuyển tiếp thời gian qua cửa hẹp
Xoay vần vũ trụ lướt đường ngang
Chồi non hé nụ cành xanh thắm
Mĩm miệng cười duyên nụ cúc vàng
Nguyên Bửu (San Jose)
-Họa: Tiễn Thu
Tiễn biệt người đi cuối nẻo đàng
Cúc tàn báo hiệu chuyển mùa sang
Đông khai vũ trụ thêm màu xám
Thu chết không gian thiếu ánh vàng.
Bóng nguyệt âm thầm theo lối nhỏ
Bờ sông lặng lẽ đợi đò ngang.
Nại Hà chẳng hẹn ngày quay lại,
Hạnh phúc xa xưa đã võ vàng…
Đoàn Thị Dưỡng
-Họa: Thu

Lá bay vờn gió rải đầu đàng
Trời báo tin về tiết đã sang
Mây núi thay màu, chân nhuộm tím
Vườn cây ươm sắc nắng hanh vàng
Súng vươn khỏi nước hoa chen chúc
Mướp độ đang mùa, trái ngổn ngang
Mát dịu khí trời thiêm thiếp ngủ
Chớm Thu mong một giấc mơ vàng.
Nguyễn Đình Tri
=============

-Họa: Tình qua Bốn Mùa
Lặng ngắm hàng cây rủ trước đàng!
Quay về kỷ niệm bốn mùa sang
Đầu Xuân gặp gỡ duyên vừa thắm
Cuối Hạ phôi pha mộng đã vàng
Ảm đạm Thu buồn sương lướt dọc
Âm thầm Đông lạnh gió đưa ngang
Ngồi đây góp lại dòng thư cũ
Khắc khoải tình xưa lỡ đá vàng.

Ngân Hà Nguyễn
===========================
Thơ Tôn Nữ Thu Dung

*Mùa Thu Quá Đổi Buồn
Em nói gì đi chớ lặng thinh
Tan vỡ lòng tôi mảnh thủy tinh
Mùa Thu mây trắng như tiền kiếp
Ai đóng bàn chân tôi dấu đinh?!
Tôi biết hồn tôi rất mỏng manh
Tôi đau theo chiếc lá xa cành
Xin em hãy nhẹ tay bùa phép
Hoàng Hạc tìm chấp chới đêm thanh
Đôi lúc lòng tôi lạc lối về
Xin em chờ đợi cuối đường đi
Và em mở cửa tôi lầm lỗi
Đừng nói lời cay đắng… phải chi…
Tôi biết mùa Thu quá đổi buồn
Vầng trăng khuyết đẩm ướt mưa sương
Có bàn tay nhỏ thơm hương quế
Lặng lẽ xóa thầm những vết thương.
(TNTD/tuongtri.com)
*Khúc Thu Rơi

Chiếc lá hình giọt lệ
Rơi…
chao nghiêng trong chiều
Có lẽ nào buồn thế
Thôi cũng đành…
lãng phiêu
Gió,
như hoàng hôn khóc
Mây dạt về cuối trời
Tìm nhau sao khó nhọc
Thôi cũng đành…
tình ơi…
Đêm,
ngàn sao chớp mắt,
Lạnh một niềm ly bôi
Chút tro tàn mê hoặc
Thôi cũng đành… đau, tôi…
(TNTD/tuongtri.com)
===============
Thơ Linh Phương
*Em Mùa Thu Tóc Ngắn

Em Mùa Thu Tóc Ngắn
Qua phố nắm tay người
Chân ngoan bước chầm chậm
Mộng đầy ắp giấc mơ
Mộng bay từ nỗi nhớ
Xuống vai em trắng ngần
Áo cúc cài bỏ ngỏ
Mộng nương nhờ khuôn trăng
Em mùa Thu tóc ngắn
Khăn quàng cổ thơm nồng
Thương đời anh lận đận
Lưu lạc mấy mươi năm
Sầu xa ngái dòng sông
Theo em về bến đợi
Chút phấn Thu rắc vội
Mùa ngâu lặng lẽ chờ
Giấu Thu vàng vào mắt
Giấu lá chiều khô bay
Giữ tình nhau trong ngực
Sợ tháng ngày nhạt phai
Em mùa Thu tóc ngắn
Qua phố nắm tay người
Con đường đi trăm bận
Em giờ buồn hay vui?
(Thơ Linh Phương/Tương Tri XB)
===========
Thơ Donry Nguyễn
*Món Nợ Đôi Bàn Tay
Gửi tặng tất cả những phụ nữ Miền Nam đã nuôi chồng con sống sót qua một thời loạn sử điêu linh!
**

Thuở thiếu nữ bàn tay em ngà ngọc
Đường vân hoa mềm mại, ngón thon mềm
Thuở hẹn hò anh đã muốn hôn lên
Mà không dám, vì sợ làm em giận!
**
Ngày đất nước thua buồn, thay số phận,
Anh vào tù biền biệt tận non xa.
Em ngậm ngùi vì lý lịch của cha
Chế độ không cho thi vào đại học!
**
Lìa sách vở, em về quê cuốc đất,
Tay chai phồng; áo bạc, vết phèn nâu!
Những đêm khuya, leo lét ngọn đèn dầu,
Em vuốt mãi ngón tay trần nứt nẻ!
**
Anh mãn hạn, đôi ta thành chồng vợ.
Đám cưới nghèo, anh tự nhủ lòng anh
Không bao giờ để những ngón tay xinh
Của em phải nhọc nhằn như trước nữa!
**
Đời thô bạc không y theo lời hứa
Anh bất phùng thời, em phải gieo neo!
Ngày ra đồng, đêm nấu rượu, nuôi heo,
Tay gầy guộc chăm một đàn con mọn.
**
Nhà dọn mãi; hết lên rừng, xuống biển,
Cũng không gì; ngoài tay trắng, tay đen.
Trong thế tình điên đảo cuộc bon chen
Người cắm cúi kiếm ăn như loài vật!
**
Đau đớn quá, đôi lần em bật khóc
Không còn tin bất cứ đức tin nào
Nhưng rồi nhìn đàn con dại xanh xao!
Em mạnh mẽ, lại lao vào cuộc sống.
**

Khi con cái chúng mình vừa đủ lớn
Thì thân em, nhan sắc đã phai rồi!
Đôi tay mềm trắng trẻo tuổi đôi mươi
Giờ queo quắt những vết sần chai sạn.
**
Nhìn tay em lòng anh buồn vô hạn
Ôi nỗi buồn cắn nát trái tim anh
Không thể nào kéo lại tuổi xuân xanh
Anh mang nặng, nợ tình em muôn thuở!
**

Khá lâu rồi không làm thơ tặng vợ
Bởi sống chung đôi lúc nghĩ không cần.
Em một đời hết dạ với chồng con
Hy sinh cả, không kể gì thân xác.
**
Nay hai đứa mái đầu sương điểm bạc
Lỡ một thời hoa mộng, biết tìm đâu!
Trăm năm nước chảy qua cầu,
Nợ em xin được kiếp sau đáp đền.💖
Donry Nguyễn/Người Lính Làm Thơ Như Viết Sử






















