Nhận được nhiều thông tin từ nguồn On line chủ yếu là Facebook cho thấy Nhà Thơ Nguyễn Đình Chiến vừa qua đã được nồng nhiệt đón nhận, ủng hộ và khen tặng trong dịp ra mắt Tập Thơ “Người Lính Làm Thơ Như Viết Sử” của ông từ San Jose, Cali. – đến Texas.
Chúng tôi xin thành thật chúc mừng Nhà Thơ Nguyễn Đình Chiến/Donry Nguyen trong niềm vui lớn đến từ sự thành công của đứa con tinh thần cũng là tác phẩm để đời của ông.
Mong niềm vui đó sẽ đồng hành và giúp tác giả luôn thanh thản suốt quảng đời còn lại vì dù buộc phải buông súng, nhưng ngọn lửa chiến đấu và tinh thần bảo vệ chính nghĩa chẳng những không bao giờ “give up” mà còn đồng hành và lan trải trong bất cứ ai có dịp đọc qua tác phẩm tâm huyết nầy của mình.
Tạo Hóa sinh ra con người đã là cả một tác phẩm huyền diệu không thể lý giải được rồi. Thế nhưng những tình huống ngẫu nhiên kết hợp với từng số phận, từng cuộc đời của mỗi con người lại là những yếu tố kỳ lạ khó giải thích khác nữa.
Chúng tôi muốn nói đến trường hợp của Tác Giả Tập Thơ nầy. Ông tuổi Ngọ. Sinh năm 1954. Sinh ngày 20 tháng 7. Đúng cái ngày ký Hiệp định Đình Chiến Geneve.
Cả nước vui mừng vì sẽ có hòa bình, không còn sống trong chiến tranh.
Cha mẹ ông cũng vui mừng và đặt tên đứa con trai vừa sinh ra đúng ngày ấy là Nguyễn Đình Chiến. Một sự ngẫu nhiên ngỡ như đại phúc. Nào ngờ chính cậu con trai mang tên Đình Chiến đó đã gắn liền thời trai trẻ của mình từng ngày với bối cảnh chiến tranh. Chính anh đã trở thành chiến binh, sống từng ngày với đồng đội và chiến trường cho đến một ngày phải bị buộc buông súng đầu hàng trong tức tưởi!!! Chưa hết! Những dữ kiện thực tế, hình ảnh trong cuộc chiến và khái niệm về chiến tranh trong suốt các thời chinh chiến, đình chiến, rồi hậu chiến cứ tích lũy trong tâm hồn người chiến binh ấy … Cho đến một ngày khi đã quá tuổi “thất thập cổ lai hy” – Nhà Thơ mang tên Đình Chiến nầy đã trình làng một thi phẩm chứa đựng vừa dữ liệu thời gian (dates) vừa chứng cứ (pictures/images) vừa nói lên những suy nghĩ, nhận thức (feelings/opinions) của chính mình, một nhân chứng sống – về cuộc chiến nầy. Do đó, chúng tôi nghĩ chính những điều vừa kể ra như trên, cũng đủ là lý do thỏa đáng để ông chọn cái tên tựa cho Tập Thơ của mình là “Người Lính Làm Thơ Như Viết Sử”.
Mời bạn đọc xem qua một vài trong số 50 bài thơ của Thi Phẩm nầy được trích đăng dưới đây. Đồng thời nếu quý vị yêu thơ nào thực sự tâm đắc với “Người Lính Làm Thơ Như Viết Sử” thì có thể liên lạc với Nhà Thơ qua địa chỉ như sau: chiendinhnguyen2015@gmail.com BBT/T.Đ. News
******************
*Tạ Ơn Trời – Tạ Ơn Người
Tạ ơn đất,
Tạ ơn trời,
Tạ ơn cha mẹ một đời nuôi con.
Tạ ơn em, tấm lòng son.
Tạ ơn bằng hữu vẹn toàn trước sau.
Tạ ơn cuộc sống nhiệm mầu,
Đã ban hạnh phúc, khổ đau kiếp người.
Dẫu là nước mắt, niềm vui,
Thành tâm nhận lấy ơn đời cưu mang.
Mai sau địa ngục, thiên đàng,
Nguyền xin trở lại trần gian đáp đền!
(2024)
****
*Ngày Sinh Của Ngọ
(20/7/1954)
Tôi chào đời ngày chia đôi đất nước,
Cha lấy ngày đình chiến đặt tên con.
Ông muốn gửi vào đây niềm mơ ước,
Như triệu người, mong nước Việt bình yên.
Tôi lớn lên giữa hai lằn giới tuyến,
Người bắn người không một chút nương tay!
Tên của tôi trở thành điều mai mỉa,
Khi đạn bom Nam-Bắc nổ từng ngày…
Cuộc đời tôi cũng cuốn vào cơn lốc,
Chịu thăng trầm theo vận nước đau thương.
Bảy mươi năm gánh tai trời ách nước,
Nhớ ngày sinh, kỷ niệm một ngày buồn!
Mẹ sinh tôi ngày chia đôi đất nước,
Nên suốt dời tôi mang tuổi theo tên.
Thơ tôi viết là chút niềm tâm sự,
Một tấm lòng tha thiết với quê hương…
(20/7/2024)
****
*Tuy Hòa – Ngày Thất Thủ
(1/4/1975)
Cả một quân đoàn, binh tướng mạnh.
Lệnh truyền triệt thoái, vội lui binh.
Cao nguyên bỏ ngỏ, thì duyên hải…
Cũng khó mà mong giữ vẹn mình!
Dân bám chen chân đoàn quân rút,
Quân hứng đạn thù bảo vệ dân
Giặc theo truy sát, tha hồ giết…
Tắm máu dân lành chịu chết oan!
Đường 7 than ôi, tràn huyết lệ,
Dấu vết kinh hoàng đẫm sử kinh.
Đến nay cỏ lấp, mồ hoang phế,
Đóm lửa ma trơi vẫn hiện hình.
Quân đến Tuy Hòa xơ xác lắm,
Mười phần, mất bảy chỉ còn ba!
Tướng ở trên trời, quân dưới đất,
Phố phường hỗn loạn tiếng rên la!
Anh lính lạc hàng đi ngơ ngác
Súng ống tan hoang, rắn mất đầu.
Sóng vỗ khơi xa, mờ chiến hạm
Lực cùng, sức cạn, biết về đâu!
Chưa kịp đánh nhau mà buông hết
Áo trận, giày đinh vứt ngập đường.
Hởi ơi, tướng giỏi, đoàn quân mạnh
Phút chốc tan hàng coi thảm thương.
Có kẻ đâm đầu lao xuống bể,
Trầm mình, tránh nỗi nhục sa cơ.
Có kẻ ngậm ngùi cam nuốt lệ
Máu chảy, trời ơi, đỏ rợn cờ…
Thôi hết, Tuy Hòa, xin vĩnh biệt!
Đường về đâu nữa để trông mong?
Ngày mai cô phụ, men bờ nước…
Lật xác người lên, nhận mặt chồng!
Thôi em, chớ có nhìn nhau nữa,
Ta hồ, còn sống cũng bằng không.
Thành bại, đâu nao lòng chiến sĩ,
Chỉ tiếc chưa đền nợ nước xong!
Cả một quân đoàn, binh tướng mạnh,
Lại vào tử lộ để lui binh…
Lui binh hỗn loạn, đành tan xác
Bỏ mặc lê dân, kết liễu mình!
Tháng tư-ngày-một-Tuy-Hòa-mất-
Tháp Nhạn cúi đầu, đứng lặng câm
Có phải tai trời gieo ách nước
Mới khiến cơ đồ đổ xuống sông!?
(Tháng 3/2025)