Lời Người Phụ Trách: Kỳ nầy mục thơ lại giới thiệu tiếp tục những bài thơ Đường luật thất ngôn bát cú đối chan chát từng câu từng chữ của Cụ An Đình; hai bài thơ điên lòng vòng tuyệt tác của Cụ Bùi Giáng; một bài thơ “Nhà Mẹ, Nhà Con” của cô Minh Nguyệt forwarded cho chúng tôi từ tác giả LVH của nhóm QGNT – hy vọng sẽ được sự đồng cảm chia xẻ của tất cả những bà mẹ đã hết lòng vì con trên cõi đời nầy. Và cuối cùng là một bài thơ tình, buồn trong kỷ niệm của một thời đã xa – của chị Thanh Tâm. Mời bạn đọc yêu thơ thưởng thức sau đây.
Thơ An Đình Trần Kinh
*Họa bài “Giấy Mời Dự Tiệc Hội Ngâm” của cụ Sa Minh
Cụ đã cho mời tớ phải qua,
Bữa mô đúng hẹn, có bên nhà.
Đồ ăn mong được tô canh-lý,
Thức nhắm đừng quên món thịt nga.
Chả Nghĩa, nem Nhơn mà thắm thía,
Thơ Tiên, rượu Thánh để sa-đà.
Giấy mời khéo tả thành năm vận,
Đáp họa qua-loa, gọi chút là.
*Nhớ Người Xa…
(Hạn vận: Ma, xa, nhà, ta, ra)
Quét thì ra rác, bói ra ma,
Thương nhớ xui nên dạ xót xa,
Ngơ ngác ngàn xanh chim lẻ bạn,
Bơ vơ bốn bể, khách không nhà!
Bèo mây ngán nỗi, thương ai đó,
Non-nước trông chừng, rối ruột ta!
Nghĩ quẩn, nghĩ quanh, bao xiết nghĩ,
Nghĩ rồi muốn nói, nói không ra!
Thơ Bùi Giáng
*Bâng Quơ
Bâng quơ gió thổi dưới trời,
Trút câu vọng tưởng tôi ngồi tôi than:
“Đã lòng quân tử đa mang
Một lời vâng tạc đá vàng thủy chung!”
Dưới trời gió thổi mông lung
Mây hồng buổi sáng vàng trong buổi chiều
Hoàng hôn sắp tới tiêu điều
Ngày mai ắt sẽ diễm kiều lại sang
“Ấy ai dặn ngọc thề vàng
Bây giờ Kim mã ngọc đường với ai”.
Chép tờ địa lý đầy vai
Hùng tâm thánh nữ thiên tài tiên nương
Tôi ngồi liên tưởng bờ mương,
Có người thôn nữ khôn lường bờ khe
*Bâng Quơ 2
Chép tờ địa lý đầy vai,
Hùng tâm thánh nữ thiên tài ni cô
Định thần mừng rỡ bước vô
Song trùng chúc phúc hai cô một lần
“Xót nàng còn chút song thân
Bấy nay kẻ Việt người Tần cách xa
Sao cho muôn dặm một nhà
Cho người thấy mặt là ta cam lòng!”
“Hai nàng có số long đong
Cũng đành gắng chịu lòng thòng đẩy đưa…”
Ni Cô, Thánh Nữ chẳng vừa
Chào tôi ranh mãnh cợt đùa: “Chào ông!
Ông tên là Gioáng phải không?
Ông người Đòa Nẽng chính tông tộc Buồi?”
Hai nàng cùng phá ra cười
Còn tôi vô ý cũng cười reo theo
Thơ TVH/QGNT
*Nhà mẹ, nhà con
Nhà Mẹ con ở nửa đời
Mẹ chưa phiền trách một lời dở, hay
Nhà con Mẹ ở ba ngày
Thấy, nghe, đủ việc đắng cay tình người
Nhà Mẹ con được phép lười
Nhà con Mẹ phải làm người siêng năng
Nhà Mẹ con thỏa thích ăn
Nhà con Mẹ phải uống ăn đúng giờ
Nhà Mẹ con mặc sạch dơ
Nhà con Mẹ dọn tay quờ quạng tay
Nhà Mẹ con không ngại nói sai
Nhà con Mẹ nói phải lọt tai láng giềng
Nhà Mẹ con dữ, con hiền
Nhà con Mẹ phải nể kiêng từng người
Nhà Mẹ thỏa thích con cười
Nhà con Mẹ phải làm người nghiêm trang
Nhà Mẹ con bước dọc ngang
Nhà con Mẹ phải đàng hoàng đứng, đi
Nhà Mẹ mua sắm con thi (đua)
Nhà con Mẹ dám thích gì con ơi
Ngẩm suy hai chữ tình đời
Thăm con ba bữa chơi vơi lững lờ
Nhà Mẹ giàu có con nhờ
Nhà con nhiều của Mẹ mơ cũng thừa …
Thơ Thanh Tâm
*CHỈ LÀ HƯ ẢO
Ngược thời gian ta quay về kỷ niệm
Của một thời ta đã từng có nhau
Giờ chỉ còn lại là những nỗi đau
Hai đường thẳng song song không điểm gặp
Thu chớm về lá vàng rơi ngập lối
Bước chân buồn trên phố vắng đơn côi
Bao yêu thương xưa cũng đã xa rồi
Chiều về dần tắt trên từng phiến lá
Buồn thao thức sao đêm dài vô tận!?
Biết cùng ai san sẽ nỗi lòng này
Vầng trăng kia nào có tỏ có hay
Ta chợt tỉnh tình này là hư ảo!….
===