Ảnh trên: Tranh sơn dầu “Ước Vọng” của Họa Sĩ Vũ Hối, sáng tác cách đây hơn 30 năm
LTS: Xuân vẫn còn Xuân. Dù đã qua Rằm tháng Giêng nhưng Mùa Xuân ở đây thực sự là từ Tháng Ba đến hết Tháng Năm nên hãy cứ yên tâm là không khí Xuân vẫn còn phảng phất quanh đây để giúp chúng ta cùng thưởng thức những vần Thơ Xuân vui tươi, ấm áp và đầy lạc quan hy vọng, giữa bầu không khí nặc mùi chiến sự trong hiện tình thế giới ngày nay. Mở đầu vẫn với những vần thơ đầy “enjoying” khi mùa xuân đến của Cụ An Đình Trần Kinh – một sĩ phu cao niên an nhiên tự toại trong tuổi về hưu thời bấy giờ qua bài “Năm Mới Tự Trào” – và một bài thơ Cụ họa lại bài Mừng Tuổi Thọ của một Thi Hữu. Kế tiếp là hai bài thơ Xuân của Cố Thi Sĩ CTV Báo Trống Đồng: Hoàng Trùng Dương – có tựa “Giấc Mộng Đêm Xuân” đề tặng Vương Đức Lệ và “Tuyệt Vời Mùa Xuân”. Đặc biệt kỳ nầy cũng còn có những vần thơ của vị Cựu GS Trường Sư Phạm Sài Gòn, Bác Nguyễn Duy Linh – Người bạn hàng xóm thân thiết của chúng tôi từ những ngày xưa thân ái – những ngày còn ở quê nhà bên kia bờ đại dương. Bác Linh đã từng góp mặt với Tiểu Mục nầy kỳ trước, nay chúng tôi xin giới thiệu tiếp hai bài thơ tràn đầy tình tự quê hương và tình thầy trò đồng nghiệp của ông: “Tiếng Vọng Quê Hương” và “Ngày Họp Mặt Mừng Xuân của Gia Đình Sư Phạm” để chia xẻ tâm tình cùng tất cả quý vị “yêu Thơ, yêu Người, yêu Nghề, và yêu Đời” của tờ báo chúng ta. Cuối cùng cũng vẫn là những vần thơ đầy âm hưởng và nguyện vọng tìm về Thiền Cảnh và Phật Tánh của chị Thanh Tâm với Xuân Viễn Xứ và Viếng Chùa. Mời bạn đọc thưởng thức dưới đây. BBT/TĐ
Thơ An Đình Trần Kinh
*Năm Mới Tự Trào
Một năm, một năm. Lại một năm,
Tóc xanh mới đó đã hoa râm.
Bảy mươi chúc thọ, thơ vừa xướng,
Bảy mốt mừng xuân, vận tiếp ngâm.
Lếu láo học thầy, còn dốt đặc,
Mon men dạy chúng, dám khoe rầm (**)
Mua vui năm mới, đùa chơi vậy,
Muôn sự gì hơn, một chữ “Tâm”.
An Đình TK, Xuân Mậu Tuất 1958
(**) Tục ngữ có câu: Ông 70 còn phải học ông 71
*Họa Bài Mừng Tuổi Thọ…
Đầu năm mừng tuổi, thấy vui vui,
Bát thập niên ba đã tới rồi.
Tuổi hạc trời cho, còn chán vạn…
Đình hưu hoa trỗ, mãi xinh tươi.
Câu thơ chúc thọ, ngâm hay nhỉ?!
Chén rượu mừng xuân, nhắp sướng thôi!
Xuân lại, xuân qua, xuân bất lão,
Cùng xuân ta mãi gặp nhau chơi.
An Đình TK, Mậu Tuất 1958
Thơ Hoàng Trùng Dương
*Giấc Mộng Đêm Xuân
Thân tặng Thi sĩ Vương Đức Lệ
Đêm qua tôi nằm mộng
Thấy thế giới thanh bình
Người người cùng vui sống
An lạc trên hành tinh.
Thiên tai không còn nữa
Độc tài cũng tiêu tan
Hoa Tự Do nở rộ
Trần thế biến Thiên đàng.
Người mê cuồng tôn giáo
Buông vũ khí trở về
Tâm hướng theo chánh đạo
Xa rời khỏi bến mê.
Trái đất một quốc gia
Nhân loại chung một nhà
Dùng chung một ngôn ngữ
Không phân biệt màu da.
Giấc mơ vàng diễm tuyệt
Ước mong sớm thành hình
Hoa tình thương rực rỡ
Dưới ánh nắng bình minh.
HTD
*Tuyệt Vời Mùa Xuân
Nắng xuân trải lụa bên thềm
Nàng xuân nhẹ bước nhung êm gót hài
Nhạc xuân rót mật bên tai
Hoa xuân khoe sắc cành mai nở vàng
Xuân về vui sướng dâng tràn
Mang bao hy vọng hân hoan mọi nhà
Tình yêu trai gái nở hoa
Trẻ thơ vui hát bài ca yêu đời
Vườn xuân hoa bướm lả lơi
Sắc hương tô điểm, Tuyệt Vời Mùa Xuân!
HTD
Thơ Nguyễn Duy Linh
*Tiếng Vọng Quê Hương
Quê hương là vạt nắng chiều
Quê hương là tiếng sáo diều bay cao
Quê hương làn điệu ngọt ngào
Võng đưa kẻo kẹt, thấm vào lời ru.
Quê hương là tiếng chim gù
Tiếng gà giục bác nông phu ra đồng
Quê hương là tiếng đò đông
Nhịp chèo khuấy nước trên sông rộn ràng.
Quê hương nét đẹp dịu dàng
Nụ cười thôn nữ mơ màng dưới hoa
Tiếng chuông chùa cổ ngân nga
Lời kinh cứu khổ thiết tha nguyện cầu.
Nhạc khuya gợi khúc đàn bầu
Tiếng tiêu réo rắt gợi sầu mênh mang
Quê hương từ độ điêu tàn
Mây trôi bèo dạt ngỡ ngàng về đâu.
Một đời, bao cuộc bể dâu
Lưa thưa mái tóc đổi màu từ lâu
Giật mình thức giữa chiêm bao
Song thưa, gió lọt, động vào hồn quê.
Nẻo về, sương phủ mây che
Khó khăn mùa dịch tứ bề bủa vây
Thèm nghe dế hát đêm chầy
Treo cao nỗi nhớ, trăng gầy xứ xa.
NDL
*Ngày Họp Mặt Mừng Xuân của Gia Đình Sư Phạm
Thân tặng các đồng nghiệp và cựu môn sinh sư phạm. NDL
Như dòng sông tụ về biển lớn
Ta mỗi năm sum họp một lần
Dẫu cuộc sống trăm điều vướng bận
Vẫn dọn lòng đến với mùa xuân.
Chị từ chốn ngọt ngào hương bưởi
Tôi miệt vườn cây trái xum xuê
Anh xứ lạ phiêu bồng trôi nổi
Vẫn keo sơn sư phạm tìm về.
Kẻ – bục giảng không tròn duyên nợ
Người – nghề xưa nghiệp quả còn mang
Thầy – tóc bạc phất phơ trong nắng
Trò – mái đầu đã nhuộm màu tro.
Giờ gặp lại biết bao mừng tủi
Nỗi niềm riêng chia xẻ cùng nhau
Câu thế sự lênh đênh chìm nổi
Cuộc thăng trầm bãi biển nương dâu.
Vẫn ngời sáng tình thầy nghĩa bạn
Chữ thủy chung gắn bó chẳng rời
Rượu có đắng, càng tan vị đắng
Mà cuộc đời để lại trên môi.
Vậy cứ việc tràn ly ta rót
Trong nụ biếc chồi non mơn mởn
Xuân đã về, rực rỡ quanh đây.
Tiếc còn vắng nhiều thầy nhiều bạn
Nẻo về đã mở, vẫn xa xôi
Ra đi thuở ấy, về – không hẹn
Xứ lạ tha hương tuyết trắng trời!
Đường đời vốn ngược xuôi nhiều lối
Lưu luyến rồi cũng phải chia tay
Hẹn gặp lại ngày này năm tới
Để uống mừng hội ngộ hôm nay
Chúc nhau luôn hạnh phúc tràn đầy.
NDL/Mùa Xuân Đinh Sửu 1997
Thơ Thanh Tâm
*Xuân Viễn Xứ
Ngoài sân xôn xao hoa đua nở
Trong nhà rực rỡ một cành mai
Quê người đón Tết Xuân Quý Mão
Bâng khuâng tấc dạ, bút đề thơ
***
*Viếng Chùa
Chơn Đức thiền tự mừng năm mới
Rực rỡ đèn giăng khắp nơi nơi
Hương hoa thơm ngát ngôi Chánh điện
Nén nhang lễ Phật đón Xuân về
Tiếng chuông buông nhẹ lòng an lạc
Câu kinh tiếng kệ dạ lâng lâng
A Di Đà Phật Xuân hoan hỷ
Đạo hữu cùng nhau viếng cảnh Chùa.
Giác Nhẫn TT/Xuân Quý Mão 2023