LTS – Trời bắt đầu vào Thu – mùa của những cảm hứng để làm thơ. Mục thơ kỳ nầy bắt đầu với những bài thơ ca ngợi phong cảnh quê nhà muôn thuở: Nhớ Hội An và Viếng Ngũ Hành Sơn của một tâm hồn thơ xứ Quảng: Cụ Thân Trọng Lư. Tiếp đến, một bài làm trong tháng 8 một bài làm trong tháng 9 mùa Thu của Nữ Sĩ Tôn Nữ Thu Dung – cả hai bài đều mang một nỗi buồn man mác mà chỉ những ai đồng cảnh, đồng tâm trạng đã bị đánh mất một thứ gì thiêng liêng quý giá nhất thì mới đồng cảm được: Vầng Trăng Cũ & Một Ngày Của Tháng 9. Theo sau thơ TNTD là hai bài thơ “cay” rất hay; hay một cách thật tự nhiên, lạ lẫm; vừa như đùa bởn trào phúng vừa như châm biếm ngạo đời và cũng vừa có chút xót xa cay đắng trong đó – của Nhà Thơ Linh Phương: Thơ Của Anh & Hôm Xuống Tóc Đi Tu. Cuối cùng vẫn là một người làm thơ rất quen thuộc với những bạn đọc yêu thơ của Mục nầy: Chị Thanh Tâm. Kỳ nầy với Trang Đời chứa đựng đủ những nỗi niềm sầu lụy gian nan từ thời thanh xuân, đến nay tóc đã pha sương mới hồi tưởng lại. Bài thứ hai của chị mới đúng thật là những cảm tác trong mùa Vu Lan năm nay mà chị vừa gửi đến TS trong những ngày đầu tháng 7 âm lịch: Mẹ Ơi Tháng Bảy Lại Về! . Mời bạn đọc thưởng thức sau đây. BBT/TĐ
=====
Thơ Thân Trọng Lư
*Nhớ Hội An
(Kính dâng hương linh Cậu Võ Tuất và Cô Sơn)
Ta thương nhớ lắm Hội An ơi!
Diễn tả làm sao cho hết lời
Nhớ phượng Diên Hồng hoa đỏ rụng
Nhớ sân Quý Cáp lá vàng rơi
Bạn xưa đã rẻ đường muôn nẻo
Phố cũ từng vang bóng một thời
Kỹ niệm những ngôi nhà củ kỹ
Giữ dùm ta nỗi nhớ khôn vơi.
(TTL)
*Viếng Ngũ Hành Sơn
Ngỡ mình đang ở cõi Bồng Lai
Hương phấn ngát thơm mãi không phai
Hồn chẳng mơ màng mùi tục lụy
Lòng không vương vấn cảnh trần ai
Gió lồng ngõ xuống Huyền Không Động
Mây phủ đường lên Vọng Hải Đài.
Đây chốn Đào Nguyên lưu dấu cũ
Mình như Lưu Nguyễn (*) lạc Thiên Thai.
(TTL)
—- *Lưu Thần & Nguyễn Triệu
=============
Thơ Tôn Nữ Thu Dung
*Vầng Trăng Cũ
Tắt đi vầng trang cũ
Tháng tám về không hay
Ôi nụ cười muôn thuở
Hiu hắt trời mưa bay.
Tắt đi vầng trăng cũ
Trong mắt người năm xưa
Tôi nằm nghe lá cỏ
Trở mình trong cơn mơ.
Tắt đi vầng trăng cũ
Trên môi người thiên thu
Mưa xanh từ cõi nhớ
Đến nghìn trùng tương tư
Tắt đi vầng trăng cũ
Trong tim người âm u
Mưa giăng mờ thiên cổ
Che lối về xa xưa.
Tắt đi vầng trăng cũ
Đêm mịt mùng chiêm bao
Tôi nằm nghe đất thở
Những giọt đời hư hao.
Tắt đi vầng trăng cũ
Tháng tám về không hay
Ôi nụ cười muôn thuở
Hiu hắt trời mưa bay…
(Thơ TNTD/Tương Tri XB)
*Một Ngày Của Tháng Chín
Ta tìm thấy trong ta
Một niềm tin khánh kiệt
Đêm vô vọng sương nhòa
Óng ả niềm ly biệt
Ta tìm thấy trong ta
Tàn tro khuya khoắt lạnh
Tay chặn lời bi ai
Từ môi người trổ nhánh
Ta tìm thấy trong ta
Lửa tầng đầu địa ngục
Thiên đàng nào đã xa
Tiếc… không về kịp lúc
Ta tìm thấy trong ta
Giọt lệ mưa cuồng nộ
Đóa lưu ly khóc òa
Trong chập chờn giấc ngủ…
(Thơ TNTD/Tương Tri XB)
======================
Thơ Linh Phương
*Thơ Của Anh
Thơ đâu phải lá bùa yêu
Mà con gái cứ đòi theo anh hoài
Không cần cau sáu bữa hai
Lá trầu cánh phượng đợi ngày vu quy.
Thơ đâu phải ngải tình si
Mà con gái đọc câu gì cũng mê
Bỏ giếng làng bỏ sông quê
Thề cùng anh bước chân đi giang hồ.
Thơ đâu phải giấc mộng đời
Mà con gái chẳng muốn rời khỏi anh
Cũng may mới sém nổi danh
Nên thiên hạ sém vì anh thất tình.
(L.P./Nửa Thế Kỷ Thơ Linh Phương/Tương Tri XB)
*Hôm Xuống Tóc Đi Tu
Hôm xuống tóc anh đi tu
Buồn hiu em đứng khóc như chết chồng
Em à quên phức cho xong
Cái thằng bạt mạng buồn không hết buồn
Đời thất thế anh đành nương
Tiếng Nam Mô cõi vô thường còn đau
Kiếp nầy đã lỡ mất nhau
Thì thôi xin hẹn kiếp sau vậy mà
Về đi về với người ta
Về đi về với người là chồng em…
(L.P./Nửa Thế Kỷ Thơ Linh Phương/Tương Tri XB)
===============
Thơ Thanh Tâm
*Trang Đời
Lật trang nhật ký ra xem
Sao mà thấy mặn môi mềm người ơi!
Lao đao chi lắm cuộc đời
Tình trong tim đã lạnh rồi từ lâu
Mặc cho nắng dãi mưa dầu
Con thơ hai đứa mái đầu còn xanh
Nuôi con khôn lớn học hành
Bảo ban để được thành danh với đời.
Gian lao, cay đắng ngược xuôi
Mấy mùa bão táp mưa rơi chẳng sờn
Khư khư giữ tấm lòng son
Phòng khuê gối chiếc chăn đơn mặc lòng
Từng đêm giọt lệ lưng tròng
Lo con thương cháu mà lòng xót xa
Xuân xanh ngày tháng trôi qua
Tóc nay cũng đã tuyết pha mái đầu
Cuộc đời lắm nỗi bể dâu!
Ngày xưa tháng cũ biết đâu mà tìm!
Niềm đau dấu kín trong tim
Sẻ chia lắm nỗi riêng mình với ta.
Quê hương thì ngút ngàn xa
Tình thâm mấy nỗi thương cha quặn lòng
Mỏi mòn xứ lạ vời trông
Chiều lên mây trắng bềnh bồng về đâu
Nhìn mây trắng xóa một màu
Tưởng như màu trắng dãi dầu tóc cha
Hai quê hai cảnh, một nhà
Đi thì xót cháu, về thì xót con
Trái tim ngày tháng mỏi mòn
Biết bao giờ để không còn đắng cay!
T.T.
*Mẹ Ơi Tháng Bảy Lại Về
(Kính dâng lên hương linh Mẹ. TT)
Gió đùa chiếc lá vàng rơi
Mùa Vu Lan đến một trời nhớ thương!
Mẹ giờ nơi cõi Vô Thường
Cháu con ở lại vấn vương tháng ngày.
Nhiều đêm lệ nhỏ vơi đầy
Lòng con ai xát tim nầy nhói đau
Tóc con sương trắng mái đầu
Màu hoa thuở ấy còn đâu sắc hồng.
Cài hoa mà đắng cả lòng
Vầng thơ dâng Mẹ đôi dòng Mẹ ơi!
Bên song hạt nắng mồ côi
Con giờ cũng thế giữa đời bơ vơ.
Trời chiều mây trắng hững hờ
Đêm nay mong thấy trong mơ Mẹ về
Gia đình ấm áp đề huề
Như ngày xưa ấy, cận kề cháu con.
(TT)