LTS: Mùa Xuân đã đến và đang qua. Mời bạn đọc yêu thơ thưởng thức những cảm nghĩ đa chiều phong phú của những tâm hồn thơ vừa cổ điển, cận đại lẫn hiện đại; từ hậu bán thế kỷ 20 đến đầu thế kỷ 21 hiện nay; từ những năm chưa có mấy đậm đà ảnh hưởng Mỹ trên quê hương, đến xuân thời kinh tế mới sau 75, đến những ngày xuân đáng ra vui bỗng nhiên buồn vì đại dịch ở Mỹ. Chúng tôi sẽ lần lượt giới thiệu chùm thơ Xuân cũng được làm từ năm Tân Sửu nhưng là năm Tân Sửu 1961, đượm màu sắc đầy lạc quan cách đây đúng 60 năm của cụ An Đình Trần Kinh lúc cụ đã 74. Kế đó, những bài thơ buồn da diết của Hoàng Trùng Dương – nhà thơ là cựu CTV thường xuyên của Vườn Thơ Trống Đồng cách đây hơn chục năm, nay đang dạo chơi miền lạc cảnh. Anh gửi cho chúng tôi những vần thơ xuân nầy vào Mùa Xuân năm Mậu Tý 2008 mà anh đã sáng tác trong những ngày xuân tưởng nhớ Mẹ hiền và những chiều xuân buồn ở vùng Kinh Tế Mới! Cuối cùng là một tâm hồn yêu thơ quen thuộc với bạn thơ của mục nầy: Chị Thanh Tâm – cùng những dòng thơ rất cập nhật với thời sự: vừa vui vừa buồn trong mùa dịch tể! Mời bạn đọc thưởng thức dưới đây.
Thơ An Đình Trần Kinh
*Xuân Tân Sửu (1961)
Ngày qua tháng lại, những chờ trông,
Cái Tết năm nay, Tết cộng đồng.
Chuột rút vào hang, may tỉn nếp!
Trâu ra cày ruộng, đở nhà nông.
Cơm no áo ấm, không lo thiếu,
Ngựa xuống xe lên, mặt sức rông.
Hỏi khách chơi Xuân, ai đó tá?
Xuân này có biết mấy xuân không?
*Xuân Tân Sửu (1961) Tự Thuật
Niên hoa bảy bốn, đã già chi?!
Mỗi độ xuân về, vẫn cứu ri.
Bốn mắt xa trông càng thấy rõ,
Ba chân khỏe bước, cứ lần đi.
Trên đường danh lợi, ngoài cương-tỏa,
Giữa thú điền-viên, sẵn rượu thi.
Khai bút đầu năm vui với bạn,
Đồ-tô mượn chén, chúc tân-hi!
*Làng Thơ Khai Bút
Bút hoa đua nở đón chào Xuân
Gấm dệt tơ thêu, đủ mọi vần,
Thi-sĩ, khác nào tay họa-sĩ,
Văn-nhân, âu cũng bậc tao-nhân.
Tưới nhuần hoa cỏ, dòng thơ thánh,
Tô điểm non sông, ngọn bút thần.
Gặp tiết Xuân sang, hòa nét mực,
Cùng nhau, ta họa bức thanh-tân
A. Đ. Trần Kinh
(Kỷ niệm Năm Tân Sửu 1961)
====
Thơ Hoàng Trùng Dương
*Xuân Nhớ Mẹ
Xuân về chạnh nhớ Mẹ yêu,
Nghĩa trang hoang vắng buồn hiu mộ phần
Mẹ đi giã biệt dương trần
Không còn mong đợi mỗi lần Xuân qua
Con đi biền biệt xa nhà
Nhớ con từng giọt châu sa vắng dài
Ngày đêm héo hắt hình hài
Trông con thăm thẳm miệt mài đường xa.
Mùa xuân về với muôn hoa,
Đứa con vẫn biệt quan hà trùng khơi.
Một ngày lệ Mẹ thôi rơi,
Là ngày ly biệt cõi đời đau thương
Dặm ngàn cách trở trùng dương,
Làm sao về kịp thắng hương tiễn Người?!
Vì con Mẹ khổ một đời,
Công ơn nuôi dưỡng biển trời bao la.
Quỳ xin hồn Mẹ thứ tha,
Tâm hương tưởng niệm Mè già kính yêu.
H.T.D.
*Những Mùa Xuân Lưu Đày
Trên vùng Kinh Tế Mới,
Mùa Xuân lặng lẽ về!
Ngày cùng, năm tháng tận!
Thời gian vẫn lê thê.
Trong túp lều trống vắng,
Nhìn chiều Xuân đi qua.
Không gian buồn im ắng,
Cô đơn một mình ta.
Kệ thờ không hương khói,
Nước suối thế rượu trà.
Nồi khoai mì cứu đói,
Dạ còn thêm xót xa.
Rừng chiều sương lãng đãng,
Sói buồn tru thê lương.
Hoàng hôn dần bao phủ,
Những mảnh đời tang thương!
H.T.D.
=====
Thơ Thanh Tâm
Xuân Buồn
Ngoài sân đào nở đón Xuân về
Trong dạ sao mà luống tái tê
Đại dịch vẫn còn trong cuộc sống
Lo toan bao nỗi lắm ê chề!
Cũng trà cũng rượu với hương hoa
Bánh tét bánh chưng tục lệ mà
Mứt bí mứt gừng ôi đủ loại
Nhang thơm vài nén lễ Ông Bà!
Lòng thành khấn nguyện ơn trên thấu
Đại dịch qua mau bớt khổ đau
Đón tết chẳng vui vì nạn dịch
Ơn trên phù hộ cũng vơi sầu
Th. Tâm
(Xuân Tân Sửu 2021)
======
Cứ Vui
Vui Xuân đón Tết rộn ràng
Kệ con vi-rút lan tràn khắp nơi
Nắng lên ấm áp bầu trời
Muôn hoa đua nở gọi mời nàng Xuân
Trong nhà bánh tét bánh chưng
Mứt dừa, mứt bí, mứt gừng, trái cây
Hương đăng hoa quả đủ đầy
Năm mới hạnh phúc sum vầy cháu con
Th. Tâm
(Pomona, Xuân Tân Sửu 2021)