Trống Đồng News & Books & Herbals & Everything That Relates to VietNamese PP
Banner
Thơ & Bạn Đọc

Trang Thơ & Bạn Đọc TRỐNG ĐỒNG News với “Quê Hương trong Ký Ức”…

LTS: Trời bắt đầu vào Hạ với vạn vật vui tươi, hoa thơm nắng ấm; đồng thời chúng tôi cũng nhận được những bài thơ với ý tưởng vui tươi hơn, nồng nàn tình quê tha thiết và sự giác ngộ an nhiên thanh thoát của những tâm hồn thơ đã quá từng trải với mọi hỷ nộ ai ái ố của cuộc đời nầy. Mở đầu là những vần thơ của một nhân sĩ cao niên xứ Quảng, ông Thân Trọng Lư và … “Quê Hương Trong Ký Ức”. Chắc chắn bạn đọc, nhất là đối với người xứ Quảng – sẽ vừa ngạc nhiên vừa cảm động khi được Cụ Thân dẫn dắt qua từng câu thơ gắn chặt những kỷ niệm ấu thơ, những món ngon, những đặc sản quê nhà cùng với những địa danh quen thuộc không chỉ với đất Quảng mà còn với người cả nước. Nhất là những câu thơ cuối, dù đã vì bảo vệ tự do mà lâm vòng lao lý cả 13 năm dài nhưng tác giả vẫn cho rằng mình chưa tròn nghĩa vụ với nước non. “Khấn vái Tổ Tiên con xin xá tội, Đã ra đi bỏ nước, bỏ quê hương…” BBT/TĐ

Thơ Thân Trọng Lư

*QUÊ HƯƠNG Trong KÝ ỨC

Quê hương tôi nơi miền Trung đất Quảng
Xứ sở địa linh sông nước hữu tình
Cánh đồng lúa chín vàng trong nắnh sáng
Bờ tre xanh nghiêng bóng đón bình minh.

Tôi lớn lên giữa hương đồng cỏ nội
Tuổi ấu thơ êm ả ngọt lời ru
Câu ca dao điệu hò nghe dìu vợi
Âm vang còn man mác nước sông Thu.

Trời mùa Đông thường mưa nguồn chớp bể
Lũ lụt về, rừng gởi trái nam trân
Hai mươi tuổi tôi buồn vì mất Mẹ
May trắng bay về phủ đỉnh Hải Vân.

Ngày đến trường tôi thường đi lên xuống
Trên đường quê làng Câu Nhí – Bằng An
Tháp Chàm đứng trầm tư trên đồng ruộng
Như hờn căm ôm ấp hận Đồ Bàn.

Điếu thuốc lá đặc thù quê Cẩm Lệ
Chiều đứng trông lên Hòn Kẽm – Đá Dừng
Lòng bỗng dạt dào thương Cha nhớ Mẹ
Nặng nghĩa sinh thành nước mắt rưng rưng.

Kỷ niệm Sơn Trà một thời đáng nhớ
Còn có lạnh không dòng nước Sông Hàn?
Đà Nẵng – Hà Thân bên ni bên nớ
An Hải lại qua, còn chuyến đò ngang?

Có một dạo đi viếng Chùa Non Nước
Khói trầm hương thơm thoang thoảng cửa Thiền
Trời vừa sáng trèo lên hòn Non Trượt
Ngắm nắng mai vàng áo lụa Duy Xuyên.

Đêm Cửa Đại nằm buồn nghe sóng biển
Về Chùa Cầu thăm phố cổ Hội An
Thuở học trò đứng trên cầu Vĩnh Điện
Nhìn nước sông trôi chở lá thu vàng.

Rau Trà Quế thêm duyên thơm mì Quảng
Tô Cao Lầu ngào ngạt vị quê hương
Trà Đỏa – Hà Lam khoai lang thổ sản
Điện Bàn quê tôi ngọt mía, thơm đường.

Cù Lao Chàm én tìm về tổ ấm
Núi Hòn Bằng theo gió đuổi mây bay
Thương đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm
Nhớ rượu Hồng Đào chưa nhấm đã say.

Trường trung học Trần Cao Vân còn đó
Thầy Cô, bè bạn chừ biết về mô?
Răng, rứa, ri, tề nghiêng tai nói nhỏ
Thơm Chiên Đàn nhớ nước mắm Nam Ô.

Quê hương tôi qua binh đao khói lửa
Thế hệ tôi chiến đấu chốn sa trường
Nay chỉ còn bạn bè dăm bảy đứa
Còn bao nhiêu nằm xuống giữ quê hương.

Làng Câu Nhí tôi trở về nguồn cội
Đốt nén tâm hương quỳ trước Từ đường
Khấn vái Tổ Tiên con xin xá tội
Đã ra đi bỏ nước, bỏ quê hương!

Đời gian khổ mười ba năm lao lý
Trông ngày về năm tháng mãi chờ mong
Quê hương ơi! Người có buồn không nhỉ?
Thân phận con, còn nặng kiếp lưu vong.

       Thân Trọng Lư

================

LTS: Rà soát lại từng tập thơ mà các thi văn hữu đã gửi tặng Trang Thơ Trống Đồng, chúng tôi đã chọn ra được hai bài thật tâm đầu ý hiệp với Cụ Thân Trọng Lư về tâm trạng yêu quê gắn liền với từng địa danh ngàn đời không phai đối với cư dân đất Quảng. Đó là bài “Hai Miền Thương” của tác giả Tường Linh và bài họa vần “Đất Quảng Niềm Thương” của Đoàn Ngọc Nam– cả hai bài nầy được đăng trong Tập thơ Lưu Dấu Kỷ Niệm – mà một trong những vị chủ biên và đóng góp tác phẩm trong đó là Chị Ngân Hà Nguyễn đã đề tặng chúng tôi vào cuối năm 2018. Mời bạn đọc thưởng thức những vần thơ xướng họa chứa đầy những địa danh quen thuộc và nổi tiếng của xứ Quảng vừa nói, sau đây.

*HAI MIỀN THƯƠNG

Quê hương tôi bên ni đèo Ải
Nhấp nhô bóng thuyền Cửa Đại
Già nua nếp phố Hội An
Ngũ Hành Sơn năm cụm ngắm Sông Hàn.
Chùa Non Nước trầm tư hương khói quyện
Đêm Đà Nẵng vọng buồn cơn sóng biển
Bún Chợ Chùa, thương nước mắm Nam Ô
Tôi muốn về Trung Phước giữa mùa ngô
Thăm quê ngoại Đại Bình cam đỏ ối
Sáng Duy Xuyên, tơ vàng giăng nghẽn lối
Chiều Điện Bàn, xe đạp nước thay mưa
Sông Thu chẳng thiếu đò đưa
Ngọt khoai Tiên Đõa, mát dừa Kiến Tân
Quế Sơn núi liếp mấy vần
Thương bòn bon Đại Lộc, nhớ rượu cần Trà My
Trăm người đi, vạn người đi
Đưa chân tám hướng, còn ghi vết đời
Thủy triều sông Cửu đầy vơi
Nước tìm biển cả, tình người tìm nhau
Hai miền thương, một nhịp cầu
Ga xưa còn nhớ, con tàu viễn phương.

           Tường Linh/LDKN 2018

*Bài họa: ĐẤT QUẢNG NIỀM THƯƠNG

Hải Vân ngọn đèo ngăn cách ải
Cửa Đại trưa chiều sóng dội vang
Tòa hành chánh tại Hội An
Cơ quan đầu não khang trang một thời
Năm cụm Ngũ Hành nhìn bến Sông Hàn
Viếng chùa Non Nước khói hương tỏa quyện
Đà Nẳng xuôi thuyền không xa ngắm biển
Bún Chợ Chùa chan nước mắm Nam Ô
Từ Xuân Đài lên Trung Phước mua ngô
Ghé Đại Bình thêm mít, cam chín ối
Duy Xuyên bũa tằm mắc giăng cản lối
Xe trâu Điện Bàn Gò Nổi thay mưa
Sông Thu xúc hến trao đưa
Khoai lang Tiên Đõa cho vừa người thân
Quế Sơn lắm quế nương vần
Bòn bon Đại Lộc rượu cần Trà My
Ngày nay phương tiện dễ đi
Mà sao lòng chẳng có chi nhớ đời
Phải chăng tình nghĩa đã vơi
Kim ngân quý trọng, hết thời xa nhau
Mong rằng nối lại nhịp cầu
Xua tan hiềm khích nhiệm mầu đổi phương

 Đoàn Ngọc Nam/LDKN 2018

+++++++++++ Thơ Linh Phương

LTS: Cũng trong tinh thần an nhiên tự toại thể hiện qua tâm trạng yêu quê, yêu người, yêu đời đó, chúng tôi xin giới thiệu tiếp những bài “Ru Em ở Sài Gòn 1973” “Bậu Dìa Nhà Khác” và “Cho Thơ Tôi Nói” của các Thi sĩ Linh Phương và Tôn Nữ Thu Dung. Đặc biệt nhất là trong bài “Bậu Dìa Nhà Khác” Nhà Thơ Linh Phương đã dùng từng lời từng chữ “Bậu Bậu/Qua Qua” theo kiếu cách rặc dân Nam Bộ – vừa êm tai vừa dễ thương, nhất là có lẽ đối với những người đọc là dân chính gốc ở địa phương nầy. *Cuối cùng vẫn như mọi lần, bài thơ cuối là của một người yêu thơ và thích làm thơ trong vùng, đó là Chị Thanh Tâm. Lần nầy chị gửi đến TS một bài thơ vui và một tấm ảnh chụp ngay trước văn phòng khám bệnh – nơi mà chị nảy ra sáng kiến nhắn gửi tới những bạn yêu thơ cao niên những vần thơ dí dỏm nhưng vô cùng thực dụng, có tựa đề “Ngăn Ngừa Tứ Độc” dưới đây. Mời bạn đọc thưởng thức. BBT/TĐ

Linh Phương (TG Kỷ Vật Cho Em/Phạm Duy phổ nhạc)

*Ru Em Ở Sài Gòn 1973

Ru em tròn tuổi đôi mươi
Thuở anh hai-bốn… à ơi… thật buồn
Ngủ đi… ngủ để mà thương
Tay anh em gối đầu nằm khi xa
Ngủ đi… nguyệt xế trăng tà
Sớm mai em tiễn anh ra chiến trường
À ơi  môi ngọt nụ hôn
Ru em ngày ấy
   … Sài Gòn còn đau

***
Mấy mươi năm gặp lại nhau
Người xưa ơi … nước mắt trào lời ru.

*Bậu Dìa Nhà Khác

Mặc áo bà ba quỳ trước bàn thờ
Bậu lạy tổ tiên – ông bà – tía má
Đứng ngoài sân trái tim qua hóa đá
Buồn hắt hiu như gốc rạ trơ xương

Xa lắm rồi câu vọng cổ còn thương
Thời con gái trên cánh đồng bậu hát
Nhà qua nghèo nên bậu dìa nhà khác
Phía bên kia phà bến bắc Cần Thơ

Con cúm núm chiều gọi bạn tình ơi!
Nghe da diết khi hoàng hôn nắng tắt
Sông Hậu qua chờ – sông Tiền bậu khóc
Nước mắt hai dòng: trong – đục – phân ly

Bậu lấy chồng qua bỏ xứ ra đi
Đời trôi dạt theo khắp cùng năm tháng
Vẫn chưa quên góc trời quê lận đận
Qua nhớ bậu hoài nhớ mãi khôn nguôi

Con bươm bướm vàng đậu ngọn mù u
Đã mất biệt giữa trăm cay ngàn đắng
Chiếc khăn tay thêu đôi chim bậu tặng
Qua cất làm kỷ niệm lúc chia tay

Tết quê người nhìn khói đốt đồng bay
Từng sợi khói vướng mắt qua nhoi nhói
Rượu uống quắc cần câu lòng cứ hỏi
Miệt ấy giờ bậu hạnh phúc hay không?
  Linh Phương (Nửa Thế Kỷ Thơ L.P./Tương Tri XB)

**************

Thơ Tôn Nữ Thu Dung

Cho Thơ Tôi Nói

Cho thơ tôi nói những lời
Thương yêu trổ đóa giữa đời buồn tênh
Cho thơ tôi hát đầu ghềnh
Con chim bỏ núi hồn nhiên bay về
Cho thơ tôi tiếng thầm thì
Đưa chiêm bao đến trên mi dịu dàng
Cho thơ tôi chút bình an
Rơi êm như chiếc lá vàng chiều nay
Cho thơ tôi vẽ những ngày
Mùa hoa vườn cũ rụng đầy lối xưa
Cho thơ tôi nỗi mong chờ
Phố sương người có bất ngờ về thăm
Cho thơ tôi ước mơ thầm
Khói thơm như thể hương trầm nửa khuya
Cho thơ tôi được tìm về
Bước chân ngần ngại trên hè… nhẹ, êm…
Cho thơ tôi được tìm quên
Tiếng cười ai vọng trăm miền hư không
Cho thơ tôi đến tận cùng
Vẫn nghe lạnh lẽo một vầng trăng xanh
Cho thơ tôi chút ân tình
Nghe mưa thiên cổ trở mình quanh tôi
Cho thơ tôi gọi được người
Từ mù sương đến cuối trời hạ, thu…
  TNTD/Con Chim Nhặt Hạt Ngô Đồng/Tương Tri XB

=================

Thơ Thanh Tâm

Thơ Vui
Ngăn Ngừa Tứ Độc

Nhất là bệnh huyết áp cao
Nhức đầu chóng mặt lẽ nào làm ngơ
Kiểm tra ngay chớ hững hờ
Máy đo huyết áp đang chờ đợi ta

Nhị thời đường huyết chẳng xa
Tiểu đêm, ăn lắm thế mà sụt cân
Kiểm tra đường huyết rất cần
Đến gặp bác sĩ giảm phần nguy cơ

Tam thì mỡ máu chẳng ngờ
Ăn nhiều chất béo nguy cơ chực chờ
Da, lòng động vật chớ mơ
Bác sĩ khuyên bảo – chớ xơ múi gì

Tứ thời cơ thể béo phì
Hàng ngày thể dục ta thời chăm thôi
Để cho cuộc sống đẹp tươi,
Giảm cân, điều trị, bệnh thời rời xa

Tinh thần thoải mái giúp ta
Rau xanh, hoa quả đó là thuốc tiên
Tránh đi bao nỗi ưu phiền
Câu kinh trì chú cửa Thiền ghé qua!.

                            Thanh Tâm

Báo Trống Đồng ấn hành trên Giấy khổ rộng trong 3 thập niên qua ở vùng IE, Nam California; chủ trương phổ biến và giữ gìn văn hóa truyền thống dân tộc. Website Trống Đồng Life.com cùng chủ trương nói trên, phục vụ đồng hương gốc Việt và hậu duệ hiện đang định cư khắp nơi.
ĐT LL: (909) 231-1506
www.trongdonglife.com/trongdongnews@hotmail.com
trongdonglife garden’s images
trongdonglife garden’s images
Banner