LTS: Chào tái ngộ bạn yêu thơ kỳ nầy bắt đầu với những dòng thơ dễ thương vô cùng, dẫn chúng ta về lại vùng trời thơ bé mà ai cũng đã có lần trải qua. Chắc các bạn cũng như chúng tôi, khi đọc “Chuyện Xưa Phú Nhuận” của nhà thơ Trạch Gầm chắc không khỏi thấy mình ở một trong hai vai chính trong đó: “người” và “ta” – nhất là những ai đã từng ở Phú Nhuận, không chừng đã có tham dự trong những màn cò cò, đánh đáo, tắm mưa… nầy. Và có lẽ bạn cũng khó nhịn cười khi đọc tới hai câu: “Không chơi chung… nhưng rình nhau thật kỹ; Muốn chơi chung… chẳng hiểu ngại chuyện gì”. Bài Đèo Hải Vân của Nguyễn Thanh Hoàng trong tập thơ văn Lưu Dấu Kỷ Niệm của Chị Ngân Hà tặng chúng tôi – có thể gọi là một bài tả cảnh khá hay qua thể loại ‘thất ngôn bát cú’, đầy màu sắc. Tác giả chọn từ ngữ gợi cảnh, tượng hình, đối cũng rất chỉnh – như các cặp câu 3-4 và 5-6. Nhất là ý và từ của hai câu kết rất tuyệt: “Kỳ công Tạo Hóa ôi trường cửu; Cuộc thế Nhân Sinh chỉ bọt bèo!” Còn bài thơ “Đời Sống Mới” của Cụ An Đình Trần Kinh làm từ năm 1959, tức cách nay ngót 80 năm, nếu nói hơi phóng đại một chút thì đã cả thế kỷ qua – nhưng rất lạ là ý tưởng và nội dung vẫn không xa lạ gì so với ngày nay. Cũng đã có bầu cử Quốc hội, cũng đã có Luật Gia Đình Mới (chỉ khác một điều là luật Gia đình lúc đó chỉ cho phép 1 vợ 1 chồng nam nữ – Không như Luật Gia Đình mới ngày nay ở một số nơi!!!), Cũng là có thời đại hỏa tiễn, nguyên tử báo động khắp nơi; cũng là con người đã làm bá chủ hoàn cầu rồi còn chưa đủ. Còn muốn biến hóa thay quyền Tạo Hóa nữa mới ghê?! – Đúng là: Cả thế kỷ qua, xã hội loài người cũng chẳng khác gì nhau mấy! Bài thơ “Tiễn Biệt “ của cụ Bùi Giáng kỳ nầy ít chất “điên” hơn. Bài thơ đã tả cảnh tiễn đưa người từ dặm ngàn trở về thăm quê nhưng luôn ghi tạc những chữ quê hương da vàng trong lòng, còn hẹn sang năm trở lại: “Dĩa cà xin hẹn ngày nầy sang năm😊”. Và cuối cùng là những dòng cảm tác “Đồng Hành Cùng Đêm” “Một Thoáng Buồn” và “Tuổi Già” của chị Thanh Tâm – một người yêu thích làm thơ với tâm trạng buồn thương man mác của một người cao niên xa xứ. Mời bạn đọc cùng thưởng thức dưới đây. BBT/TĐ
====
*Thơ Trạch Gầm
Chuyện Xưa Phú Nhuận
Ta gặp người, trời không mưa vẫn nhớ
Kéo cả tuổi thơ Phú Nhuận chạy về
Người còn thích chuyện đời xưa Ngoại kể…
Ta bây giờ ngồi kể chuyện ngày xưa.
Thuở người còn nhảy cò cò, đánh đũa
Bọn ta thì chơi đánh đáo bắn bi
Không chơi chung nhưng… rình nhau thật kỹ
Muốn chơi chung… chẳng hiểu ngại chuyện gì.
Chỉ có điều người vui… ta hớn hở
Nhìn người buồn… ta bắt muốn buồn theo
Đêm ta ngủ biết gì thương với nhớ
Thẳng giấc dài… đêm không mộng… trong veo.
Có trò vui chung mà ta thích nhứt
Trời dễ thương trút xuống trận mưa dài
Cả bọn tắm mưa… vui thôi hết biết
Con phố buồn… được một thoáng vui lây.
Thêm vài tuổi… ta chơi trò hiệp sĩ
Chận đánh mấy thằng xóm khác lang thang
Chúng đến rủ bọn người chơi cút bắt
Bảo vệ dân là trách nhiệm trai làng
Ngày cắp sách ta lượm vài chữ cái
Buồn… ngồi một mình chép lại thành thơ
Bọn người chẳng có bài thơ nào cả
Biết tỏng ta… thằng hàng xóm dại khờ!
(TG/Dấu Giày Chinh Chiến)
*Thơ Nguyễn Thanh Hoàng
Đèo Hải Vân
Đà Nẵng phân ranh Huế: một đèo
“Hải Vân” vời vợi thật cheo leo
Quanh co đường hẹp đầy nguy khốn
Khúc khuỷu dốc nghiêng quá hiểm nghèo
Đỉnh núi chạm mây trời xám ngắt
Chân đèo ngập nước biển trong veo
Ven đường bóng mát tươi xanh lá
Cây lớn um tùm dây quấn theo.
Cây lớn um tùm dây quấn theo
Lá vàng lác đác gió đưa vèo
Chon von, chót vót đàn chim hót
Lồng lộng, bao la biển sóng reo
Hạ đến hắt hiu làn gió thoảng
Thu về bàng bạc mảnh trăng treo
Kỳ công Tạo Hóa ôi trường cửu!
Cuộc thế Nhân Sinh chỉ bọt bèo…
(NTH/LDKN 18)
*Thơ An Đình Trần Kinh
Đời Sống Mới
(Đề thơ của Hương Bình Thi Xã, vận: đời)
- Nói riêng về nước ta:
Thế kỷ hai mươi, ở giữa đời
Đua chen sao chớ kém thua người.
Công dân một nước, nên xem trọng,
Văn vật ngàn năm, chớ dể ngươi.
Quốc hội khóa hai, vừa tái cử,
Gia đình luật mới, đã công khai.
Văn minh mong được ngày thêm tiến,
Gái đãm, trai hùng, xứng đáng vai.
- Nói chung cả thế giới:
Này đời nguyên tử, đấy ai ơi,
Hỏa tiễn, hành tinh rợp cả trời.
Bá chủ hoàn cầu, còn chưa phỉ
Đoạt quyền Tạo Hóa, mới ghê thôi!
Nữ-oa sống lại, đành thua phép,
Hậu nghệ ngày nay, cũng chịu tài.
“Thế thượng vô nang”,lời thánh dạy
Rõ ràng như vậy, thật không sai.
A.Đ.T.K. (1959)
*Thơ Bùi Giáng
Tiễn Biệt
Chén cơm nhớ bữa hôm nay
Dĩa cà xin đợi ngày rày năm sau
Người thổn thức, kẻ thì thào
“Rừng phong thu đã nhuộm màu quan san”
Người đi khách địa dặm ngàn,
Kẻ về non nước da vàng quê hương.
Môi hồng mắt ngọc dị thường,
Trường tồn vĩnh dạ quê hương da vàng.
B.G. (Vô Tận Vui)
*Thơ Thanh Tâm
Đồng Hành Cùng Đêm
Đêm qua mất ngủ nửa rồi
Nằm buồn đếm giọt đêm trôi qua thềm
Hiên ngoài con gió ru êm
Trăng tròn một mảnh mông mênh đất trời
Buồn vui suy nghĩ chuyện đời
Già rồi ít ngủ phải thôi kia mà
Trở trăn trăn trở chuyện xa,
Âu là bệnh của người già đó thôi!
Một Thoáng Buồn
Một thoáng buồn về trong mắt ta
Mây bay cuối nẻo cứ như là
Nhớ thương, xin gởi về bên ấy
Một chút tình buồn, nỗi xót xa!
T.T./Đêm Thu 2020
Tuổi Già (Thơ vui)
Tuổi già (là) cái máy ATM
Sức khỏe (là) tài khoản… thời gian rút dần
Tánh tình như thể tâm thần
Chợt quên, chợt nhớ …xa dần niềm vui
Soi gương chợt thấy bùi ngùi
Nay khỏe, mai ốm rối nùi lòng đau
Cũng là quy luật, trước sau
Ai rồi cũng đến …lâu mau thôi mà!
Bây giờ mới thấu tuổi già
Ưa “khám” Bác Sĩ? Ưa la bệnh nhiều!
Toa ghi thành thuốc lấy ra
Uống ngày ba bữa, thế là thay cơm!
T. T.
Cảm tác khi ra Holt Pharmacy nhận thuốc/Pomona, Ngày 11/12/2020