Trống Đồng News & Books & Herbals & Everything That Relates to VietNamese PP
Banner
Văn Thơ Bạn Đọc

Thơ và Bạn Đọc

LTS: Mục thơ kỳ nầy vẫn được các thi hữu địa phương hưởng ứng nồng nhiệt. Nào là Chị Thanh Tâm, Cô Cinderella, Ông H.Q.C., Bác Chư Trương, Anh Nguyễn Ngọc Sương, … Thêm vào đó, như kỳ trước chúng tôi có giới thiệu một nhà thơ tiền bối thời tiền bán thế kỷ trước là Cụ An-Đình Trần Kinh và hứa hẹn mỗi kỳ sẽ phổ biến một vài bài thơ trong tuyển tập chưa từng được phổ biến rộng rãi của cụ để chúng ta cùng thưởng lãm kỹ thuật chọn từ và cung cách tiên phong đạo cốt qua thú chơi thơ của các cụ ngày xưa. Bài thơ của cụ An-Đình sau đây không biết tựa là gì, chỉ biết cụ làm khi sắp về hưu, cũng với tinh thần háo hức đón chờ, trân trọng và vui mừng chào đón để an hưởng từng ngày của giai đoạn cuối đời – giống như ý tưởng trong các bài “Tuổi già” và Còn được mấy Xuân” vậy. Mời bạn đọc theo dõi mấy vần thơ tả tâm trạng chờ hưu trí của Cụ An-Đình dưới đây.

*** …

Bể hoạn mừng nay đã đến bờ,

Thỏa lòng rày ước với mai mơ!

Gió Xuân, mưa Hạ, ơn đằm thắm,

Nước trí, non-nhơn, cảnh đợi chờ.

Đèn sách duyên ưa, khi tuổi trẻ,

Công danh đường rộng, lối năm xưa.

Rồi đây tùng cúc, ngày thong thả,

Bạn tác vui vầy, thú rượu thơ.

            An-Đình Trần Kinh

———————————

CÒN ĐƯỢC MẤY XUÂN

Ta còn đón được mấy Xuân đây!?
Ngày tháng dần vơi có nghĩa là….
Tuổi đời ngắn lại còn chi nữa
Lát đát vàng rơi bóng xế tà!

Có nghĩa thời gian chẳng đợi chờ
Đời người vốn dĩ cuộc rong chơi
Bận lòng chi chỉ là cõi tạm
Giờ cứ vui thôi phó mặc trời!
          Thanh Tâm

***LTS: Đồng tâm trạng với Thi Hữu Thanh Tâm, Bác Chư Trương – 82 tuổi, cư dân thâm niên tại địa phương – cũng lên tiếng kêu gọi mọi người rằng quỹ thời gian không còn bao lâu nữa, còn được ngày nào hãy vui ngày ấy… Mời bạn xem mấy vần thơ Tuổi Già của ông.

TUỔI GIÀ

          Kính tặng các bạn già quý mến.

                       Chư Trương

Chúng mình trên dưới tám mươi,

Ngó đi nhìn lại ít nhiều năm thôi.

Số xui (thì) đã biến mất rồi,

Số hên, còn lại – lẻ loi, chán buồn.

Đến kỳ còn mấy trăm tuần,

Thời gian vun vút, bao lần gặp nhau?!

Thôi thì còn lại những ngày,

Hãy vui ngày đó, gặp nhau hỏi chào…

Sang giàu như giấc chiêm bao,

Mai kia nằm xuống mang theo được gì?!

Thôi thì ta cứ vui đi,

Hơn thua dẹp hết ôm gì bận tâm!!!

        Bh. Quang Nhân (Chư Trương)/Xuân 2019

  ——–       

Đứt Ruột

           HQC

Đăng cáo phó Huỳnh Thị Thanh-Huyền,
Hưởng dương vừa hai mươi sáu niên.(26)
Còn quá trẻ một đời con gái,
Chẳng bận gì dương thế nợ duyên.

Em ra đi rất là thanh thản,
Như an nhiên chiếc lá lìa cành.
Mà tang tóc xót xa đày đoạn,
Ơn nghĩa thâm tình mãi vây quanh.

Mùa hè nầy ra trường rạng rỡ,
Thế mà nay đau xót điêu linh.
Âu mệnh số làm sao ngăn trở,
Đứt Ruột ! Tang thương đến gia đình.

Xa xôi quá làm sao tới được,
Một nén nhang cầu nguyện chân thành.
Ngây thơ trong trắng đầy ơn phước
Chúc em yên nghỉ mộng ngày xanh! 
*Thành tâm chia sớt đau buồn với Cô & Dượng và tang quyến.
                                       Hồ-Quang-Châu

Bài Thơ Cuối

  Thân tặng Michelle Võ và hai em Hợp-Thịnh

                                                          N.N.S.

Sáng nào tôi cũng đợi

Bên cây mimosa

Nhìn thấy em đằng xa

Lòng lâng lâng hớn hở

Dáng em đã đi rồi

Tôi lần bước theo sau

Em đứng trong phố chợ

Tôi lên tiếng hỏi chào

Em thẹn thùng không nói

Nhìn tôi, miệng mĩm cười

Tôi ngập ngừng, chưa hỏi

Em chào tôi, em đi!

Chiều về tôi vẫn đợi

Bên cây mimosa

Bóng tà dương đã tắt

Lòng tôi buồn xót xa!

Bao nhiêu lá vàng rơi

Bấy nhiêu ngày mong đợi

Ngàn con nước ra khơi

Mang theo từng nỗi nhớ!

Tôi chim trời bạt gió

Trở về vùng bình nguyên

Em một mình mong đợi

Thành phố buồn – cao nguyên

Hai phương trời cách biệt

Mỗi bên một khối tình

Buồn nào hơn xa cách

Tình nào nhớ khôn nguôi

Đây là bài thơ cuối

Anh viết dành tặng em

Với ngàn lời – xin lỗi

Đời tôi đã mất em!

   Montclair, Viết xong vào rạng sáng 14 tháng 4, năm 2019

   Nguyễn Ngọc Sương

Banner