Trống Đồng News & Books & Herbals & Everything That Relates to VietNamese PP
Banner
Trà Dư Tửu Hậu

Biết ra sao ngày sau?

Cái tựa nầy mới đọc lên thì có vẻ êm đềm, không có gì là khẩn cấp – như là một triết lý về cuộc đời, về thân phận con người giống như một mệnh đề “ắt có và đủ” trong bài hát nổi tiếng “Que sera, sera” của Jay Livingston viết và Doris Day hát nổi tiếng khắp Âu Mỹ cả nửa thế kỷ qua!

Nhưng tiếc thay, thực tế hiện nay không phải vậy. Bạn đọc to lên vài lần nữa bạn sẽ thấy ngay tất cả những sự “panic”, “khủng hoảng”, “bất ổn” trong câu nầy!!!

Từ nào giờ người ta vẫn thường nói: thế giới ngày nay như cái lò lửa, không biết bốc cháy hoặc nổ tung bất cứ lúc nào!  – Nhưng chưa bao giờ thấy rõ tính chất “biết ra sao ngày mai” nầy bằng thời kỳ hiện tại nầy. Không một ai dám tự hào mình sẽ được bình an ngay cả chỉ trong ngày mai! Trên mọi lãnh vực từ gia đình đến xã hội, từ quốc gia đến quốc tế – ngay cả chính bản thân của mỗi cá nhân bây giờ cũng không dám chắc ngày mai mình có chết vì tâm thần, trầm cảm hay vì những kẻ bị những căn bệnh xã hội ấy hãm hại mình hay không!

Sáng sớm vừa thức dậy điểm tin qua chiếc cell phone bé tí thì thấy cả bầu trời căng thẳng một cách bất hợp lý từ chuyện bé đến chuyện lớn.

Chuyện bé chẳng hạn chuyện xảy ra ở Las Vegas trên một chuyến xe bus. Một thiếu phụ da đen 25 tuổi va chạm với người khác trên xe chật chội nên lớn tiếng thóa mạ bất kể các hành khách khác, trong lúc xe vừa đến trạm dừng. Một ông 74 tuổi chống gậy chậm rãi từ đuôi xe bước lên cửa để xuống trạm dừng; khi đi ngang chị nầy liền lên tiếng khuyên, đại ý: “Nên tôn trọng người khác”. Thế là chị ta dùng cả 2 tay xô ông khách già yếu nhào ra khỏi xe. Nạn nhân đập mặt xuống bậc thềm đường, chấn thương nặng phải chở đi nhà thương và chết ở bệnh viện sau đó. Hung thủ bị truy tố tội sát nhân. Thế là người tốt cũng chết mà người xấu cũng vào cửa tù tội!.

Chuyện lớn hơn một chút mà ảnh hưởng sâu sắc đến cả xã hội, nhất là những người thu nhập thấp. Đó là, chiến tranh thuế quan giữa Trump và Tập chẳng những không ngừng mà còn gia tăng khiến vật giá thông dụng gia tăng, cổ phiếu bất ổn, nông gia trồng bắp, lúa mì, đậu nành… kêu trời không thấu.

Chuyện lớn hơn nữa và khổ nhất của người dân Mỹ trong lúc nầy là sự bất hòa, bất ổn, thậm chí xung khắc với nhau còn hơn kẻ thù – chưa bao giờ thấy sự thương tổn như thế nầy – trong nội bộ nước Mỹ: đó là sự hục hặc giữa chính quyền và quốc hội (hành pháp và lập pháp) giữa White House và  Hạ Viện. Bên lẫn tránh, bên kêu đòi. Cả hai đều viện dẫn quyền do hiến pháp qui định để đối phó với nhau!

Chuyện lớn nhất và nguy hiểm nhất, đó là sự căng thẳng về đối ngoại trên trường quốc tế. Bắc Hàn vừa tố Mỹ vừa thử thêm mấy lần hỏa tiển tầm gần tầm xa từ sau hai lần Mỹ uỗng phí tiền họp thượng đỉnh với Kim(!) Kế đến là chuyện chiến tranh sợ sẽ sắp xảy ra với Iran, hiện Bộ Ngoại Giao Mỹ đã kêu gọi dân quân Mỹ ở Iraq rút về và tuyên bố tình trạng báo động sẽ có nguy cơ tấn công quân sự từ phía Iran. Chưa hết, Biển Đông cũng căng thẳng từng ngày. Bên muốn giành độc quyền kiểm soát, bên không chấp nhận, cứ quần thảo tuần tra! Chuyện đụng độ bắn nhau có thể xảy ra bất cứ lúc nào!

Tóm lại, từ chuyện bé đên chuyện lớn, gộp thành một cái môi trường sống quá sức là “bất ổn”. Người ta không ai biết chắc được mọi sự ngay cả sinh mạng mình: “sẽ ra sao ngày mai”?!

Nhớ lại, ngày còn bé mình hay nghe các bậc cha chú hát nghêu ngao: “Que Sera, Sera” mà không hiểu hết được ý nghĩa của người viết và bài hát là gì mà được công chúng đón nhận nồng nàn dữ vậy?! Bây giờ lớn lên, già quá nửa đời người rồi mới nghiệm thấy được một phần cái hay của bài hát nầy. Một bài hát vòn vẹn chỉ có mấy chữ lặp đi lặp lại mà nó biểu hiện cho cả một công thức bất di bất dịch của cuộc đời… thời ấy. Cái công thức ấy chỉ gộp trong một chữ rất simple, đơn giản: đó là mọi chuyện đều đã được các đấng vô hình xếp đặt hết cả rồi; đó là, xấu hoặc đẹp, giàu hoặc nghèo – tất cả chung qui là cũng do từ một đấng Tạo Hóa, một Ông Trời, một vị Thượng Đế có quyền lực bao trùm cả vũ trụ đã định đoạt sẵn. “Người” (nói chung các đấng thần linh ấy) sinh ra ta đẹp: đó là ta may mắn, cho ta giàu: đó là số lucky. Và do đó, khỏi cần suy nghĩ, lo lắng.

Hãy cứ “bình chân như vại” rồi thì chuyện gì đến sẽ đến, không cần toan tính, lo âu gì nhiều cả: Que sera, sera – Whatever will be, will be… (Chuyện gì đến, sẽ đến…)

Chuyện gì đến, sẽ phải đến mà thôi. Không ai cưỡng lại được. Nguyên lý nầy có tác dụng như ru ngủ con người. Hãy cứ “bình chân như vại” rồi thì chuyện gì đến sẽ đến, không cần toan tính, lo âu gì nhiều cả: Que sera, sera – Whatever will be, will be… (Chuyện gì đến, sẽ đến…)

Cuộc đời thời nay không đơn giản như vậy! Không còn là thời đại cứ im lặng giao khoán mọi việc cho thượng đế an bài, may nhờ rủi chịu. Khoa học kỹ thuật mỗi ngày một đưa ra những kết quả mới, những sản phẩm mới – ghê gớm đến nỗi còn có khả năng thay thế cả vai trò của những “bậc” được cho là các đấng thần linh, Tạo Hóa, vv… để mà “tạo” ra cả con người luôn. Muốn đẹp tạo ra đẹp, muốn khôn làm ra khôn, muốn thông minh giỏi giang thì chỉ cần loại bỏ những tế bào bất hảo!

Chẳng hạn như: đàn ông con trai ngày nay chẳng cần hoặc chẳng muốn phải lập gia đình, đàn bà con gái chẳng cần phải lấy chồng mới đẻ con. Mỗi bào thai phát sinh từ sự kết hợp những trứng và tinh trùng. Trứng phải được lựa những trứng tốt nhất của một bà mẹ trong độ tuổi sung sức nhất từ 20 đến 39 tuổi, không bệnh tật, không khiếm khuyết, để dành bằng cách đông lạnh chờ khi có những tinh trùng tốt mới cho thụ tinh. Tinh trùng cũng lựa những nguồn thông minh, lanh lợi, đẹp trai nhất. Xong cho vào ống nghiệm để thụ tinh. Gần đây, đã có một khoa học gia người Trung Quốc bất kể những sự chống đối về đạo đức, đã còn đi đến chỗ gọi là “edit” – tức chỉnh sửa các thành phần được thụ tinh để cho ra những sản phẩm hoàn hảo nhất. Thế thì con người ngày nay chẳng những tiếm nhiệm vai trò của Thượng đế mà còn làm hay hơn nữa – tức sinh ra những sản phẩm con người nào cũng thông minh tuyệt hảo, cũng “perfect” cả!.

Tóm lại, cả cái câu hỏi đầy hoang mang lo sợ trên: “Biết ra sao ngày sau?!” không còn nhẹ ở mức độ có thể trấn an bằng như câu trả lời như: “Cứ yên tâm đi, không sao cả, đã có thần linh che chở, Thượng đế an bài, rồi mọi sự sẽ OK”; mà trái lại, mức độ nguy hiểm của cái “ngày mai, ngày sau” ấy đã tăng gấp bội không ai có thể đoán trước được. Có thể trong nháy mắt, một bàn tay nào đó mang trái tim con người hoặc một người máy robot nào đó do con người điều khiển sẽ bấm nút nguyên tử để cả triệu sinh mạng bị hủy diệt cũng không chừng. Bỡi vì, giờ đây bàn tay khối óc con người đã tiến bộ đến mức thay cả vai trò của Thần Linh, của God… Mà ai trong chúng ta cũng biết rằng Thần Linh và God đều có lòng bao dung quảng đại, vị tha cứu vớt nhân loài; trong khi đó, lòng người vốn đã tham, sân, si đầy dẫy mà còn cộng thêm quyền lực “control” sự sinh tử của đồng loại vào thì cả thế giới loài người nầy ắt sẽ đau khổ vì bạo lực và sự biến động không ngừng sẽ là điều tất yếu!

Nếu có những biến động đưa đến những hiểm họa bất hợp lý mà chúng ta đang thấy và đang lo lắng như kể trên – thì hãy nên chuẩn bị tinh thần vì đó chỉ mới là bước khởi đầu mà thôi !!!

                                                                         Phó Thường Dân/Trống Đồng Life

Banner